Gái gọi nguyễn khánh toàn đẹp xinh đáng yêu ngoan hiền lành chất lượng
Nhóm thiểu số ít người biết đến được đưa ra ánh sáng
Ngày 15 tháng 11 năm 2018 – 09:00
Gabor Vargyas là nhà nhân chủng học nước gái gọi nguyễn khánh toàn ngoài đầu tiên nghiên cứu chuyên sâu về người Bru Vân Kiều ở miền Trung Việt Nam.
Hấp dẫn: Du khách xem ảnh của Vargyas tại triển lãm ‘Thần, Tổ và Pháp sư: Người Bru – Vân Kiều ở dãy Trường Sơn’ tại Bảo tàng Dân tộc học, mở cửa đến tháng 1 năm 2019. — Ảnh VNS Hồng Vân
Tin tức Việt Nam
của Hồng Vân
Gabor Vargyas là nhà nhân chủng học nước ngoài đầu tiên nghiên cứu chuyên sâu về người Bru Vân Kiều ở miền Trung Việt Nam.
Người Hungary đã dành tổng cộng 18 tháng từ năm 1985 đến năm 1989 để quan sát và tham gia vào nền văn hóa của họ, nghĩa là làm việc, ăn uống và sinh hoạt cùng họ.
Tháng 10, ông trở lại Việt Nam giới thiệu cuốn sách đầu tiên trong cuốn sách Bất chấp định mệnh: Văn Hóa và Phong Tục Tập Quán Người Bru Vân Kiều và khai mạc triển lãm ‘Thần thánh, tổ tiên và pháp sư: Người Bru – Vân Kiều ở dãy Trường Sơn’ tại Bảo tàng Dân tộc học.
Nhóm Bru Vân Kiều là một trong 54 dân tộc thiểu số của Việt Nam và có dân số khoảng 80.000 người. Họ sống dọc biên giới với Lào ở các tỉnh miền Trung Quảng Bình, Quảng Trị và tỉnh Tây Nguyên Đăk Lăk.
“Chúng tôi làm khoa học vì đại chúng và vì mục đích sử dụng của cộng đồng. Nếu tôi có thể giúp người Bru được đa số – người Kinh biết đến và hiểu rõ hơn thì tôi sẽ rất vui vì tôi nghĩ người Kinh đa số chưa thực sự hiểu rõ đời sống thực tế của các dân tộc thiểu số ở Việt Nam. Nếu tôi có thể góp phần giúp đa số người Việt hiểu rõ hơn về Bru Vân Kiều thì tôi coi mình đã làm rất tốt”, Varyas nói.
Ra mắt: Bất chấp Định Mệnh: Văn Hóa và Phong Tục Tập Quán Người Bru Vân Kiều là cuốn sách đầu tiên của ông được dịch sang tiếng Việt. — Ảnh VNS Hồng Vân
Vargyas chọn Bru Vân Kiều vì lúc đó họ “hoàn toàn chưa được biết đến”.
“Bru Vân Kiều là trung tâm nghiên cứu của tôi. Và nhờ họ, tôi có thể đóng góp một số cho nhân chủng học, khoa học và điều đó khiến tôi rất hạnh phúc”, Vargyas nói.
Vì hiểu biết sâu sắc về văn hóa Bru nên khi đến thăm các dân tộc thiểu số khác ở Việt Nam và nước ngoài, anh hiểu được nhiều điều trong văn hóa của họ vì họ rất giống nhau.
“Đọc sách và biết về Việt Nam và hiểu biết về Việt Nam là hai việc hoàn toàn khác nhau. Đối với người thiểu số cũng vậy. Bạn có thể đọc về người Mnông, Ê đê, bạn có thể xem ảnh của họ nhưng nếu không đến đó, nếu bạn không biết ngôn ngữ của họ thì bạn sẽ không bao giờ thực sự biết họ”, Vargyas nói.
Đối với Vargyas, bất chấp hoàn cảnh sống bất tiện, không có điện, không có đồ ăn hay cửa hàng quen thuộc, anh vẫn rất yêu thích vùng đất và con người ở đó.
“Có thể điều kiện không thoải mái nhưng tôi cảm thấy hoàn toàn như ở nhà. Những người này cực kỳ thông minh, hữu ích, tốt bụng và hiếu khách. Họ luôn cố gắng hết sức để phục vụ tôi và các đồng nghiệp của tôi. Vì vậy, tôi cảm thấy mình hoàn toàn giống như ở những ngôi làng Hungary nơi tôi cũng thường đến vào những ngày đó.
“Các ngôi làng ở Hungary cũng lạc hậu so với các thành phố. Nhưng tôi chưa bao giờ cảm thấy việc này nguy hiểm hay khó khăn. Nó hơi khác một chút nhưng sự khác biệt này chính xác là điều thú vị đối với tôi. Tôi muốn biết họ sống như thế nào gái gọi doãn kế thiện trong hoàn cảnh như vậy và đây là lý do tại sao tôi đến đó”, Vargyas nói với Việt Nam News.
Tuy nhiên, khó khăn thực sự đối với anh là họ không sử dụng ghế.
“Họ ngồi bắt chéo chân trên sàn hàng giờ liền. Điều này thực sự khó khăn đối với một người không quen với điều đó như tôi. Mặt khác, không có loa phóng thanh, không có tiếng ồn ào của xe máy hay ô nhiễm như ở thành phố. Nó đẹp hơn và tốt hơn rất nhiều. Tôi thích sống trong rừng ở môi trường được gọi là hoang dã hơn”, anh nói thêm.
Lễ kỷ niệm: Một bức ảnh cho thấy những người phụ nữ đang xay lúa để chuẩn bị cho một bữa tiệc của Vargyas. — Ảnh VNS Hồng Vân
‘Những khoảnh khắc đẹp
Nhớ lại thời gian ở Việt Nam, anh cho biết mình có hàng nghìn kỷ niệm, trong đó có nói được một chút tiếng Bru.
“Tôi nhớ mình đã học được từ ‘đẹp’ như thế nào. Có lần tôi cùng một người đàn ông địa phương vào rừng săn bắn. Chúng tôi leo lên một ngọn núi và nhìn thấy một bức tranh toàn cảnh tuyệt đẹp. Anh ấy ngồi xuống đó, mỉm cười nhìn xung quanh và nói với tôi: ‘Đẹp không?’
“Tôi hiểu rằng anh ấy không thể nói gì khác ngoài từ đó vì rõ ràng bối cảnh không cho phép điều gì khác và đó là cách bạn học một ngôn ngữ. Bạn ở cùng họ, bạn thấy điều gì đang xảy ra, bạn hiểu bối cảnh và sau đó bạn học ngôn ngữ,” Vargyas nói.
“Và chúng tôi đã ở đó, chiêm ngưỡng thiên nhiên, và tôi hiểu rằng anh ấy yêu quê hương mình cũng như chúng tôi yêu quê hương mình. Nếu bạn là một người Việt Nam sinh ra ở vùng đồng bằng, trong một ngôi làng nhỏ, đã quen với những chiếc thúng, những ngôi đình, những cánh đồng lúa thì nơi đây mãi mãi đẹp đẽ đối với bạn. Đối với họ phong cảnh núi non vừa đẹp vừa là niềm tự hào của họ. Đây là một trong những kỷ niệm đầu tiên gái gọi hồ tùng mậu của tôi và nó thật đẹp,” Vargyas nói.
Một chút giúp đỡ từ bạn bè: Đinh H